Đây là bài viết xoay quanh quyển sách “KPI” của tác giả David Pamenter, Mai Chí Trung dịch (trong Tủ sách doanh trí). Một dạng sách kiểu “giáo khoa” từ vỡ lòng đến nâng cao về KPI.
Sách dày độ 500 trang, không phù hợp để vừa nằm vừa đọc, nên có bút giấy ghi chú, vẽ mindmap các thứ.
Câu quote nổi tiếng:
Cái gì không đo lường được thì cũng không quản lý được;
Peter Drucker (Cha đẻ của QTKD hiện đại)
Cái gì không đo lường được thì cũng không cải tiến được
Mình không đồng ý lắm vì dù rằng có nhiều điều chưa đo lường được hoặc việc đo lường không nói lên kết quả chính xác (có nghĩa là: nếu bạn đặt chỉ số đo lường cho một mục tiêu để đạt mục đích, nhưng đến cuối cùng, bạn đạt tất cả chỉ số đó nhưng mục đích vẫn không thể đạt được). – Ý kiến cá nhân.
Điều mà mình cảm thấy thu lượm được nhiều nhất từ quyển sách này đó là phương pháp luận và nguyên tắc cốt lõi để xây dựng KPI, và đặc biệt là những lầm tưởng rất nghiêm trọng về KPI.
Danh mục sách (mình ghi tóm gọn lại)
Phần còn lại của (khoảng 1/2 cuốn sách) khá dài và phù hợp triển khai cho công ty lớn, có các biểu mẫu chi tiết, có liên quan đến thẻ điểm cân bằng và PDCA (dù không nêu đích danh).
Mọi người mua sách nghiền ngẫm chắc chắn sẽ thu được nhiều cái lợi.
KPI rốt cuộc là để đội ngũ biết điểm nào mà các thành viên trong tổ chức cần phải tập trung, chúng ta đi làm để thực hiện công việc có ý nghĩa, chứ không phải để làm đẹp những con số.
ARealisticDreamer